VĂN VỞ TẬP 2

Dưới trăng tự vấn

Đêm nay mây trắng hững hờ
Âm thầm nghĩ ngợi em giờ nơi nao
Em ơi có thấy trăng cao
Cùng nhìn lên đó ta trao tiếng lòng.

Mấy nay trời đẹp quá, lang thang đi dạo lòng bình yên đến lạ. Nếu ai hỏi có nhớ em không, xin trả lời là có. Nếu ai hỏi nhớ em thế nào, xin trả lời trong mơ cũng thấy em. Nếu ai lại hỏi vậy có khó chịu không. Xin thưa có. Thế sao còn nhớ ? Vì khó quên, không thể quên, vì còn vương, còn thương. Thế sao lòng lại bình yên, miệng lại mỉm cười. Xin trả lời vì tin mọi thứ đã được sắp đặt hết rồi. Chỉ có thói quen là thứ vẫn chưa bỏ ngay được thôi à…Vậy giờ phải làm thế nào ? Mặc kệ thôi, việc còn lại là của thời gian. Go with the flow

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Lên đầu trang