ĐÔI LỜI GỬI NGƯỜI THƯƠNG

| 31 – 10 – 2020

Hôm nay là Halloween. Ngày hôm nay của em thế nào ? Có đi chơi cùng ai đó không ? Ra đường có mặc ấm chứ. Hay em vẫn bận giúp mẹ mà chẳng có thời gian dành cho riêng mình ?

Anh thật sự không nhớ rõ Halloween lần đầu tiên mà mình quen nhau đã diễn ra như thế nào, nhưng anh vẫn nhớ rõ lần gần đây nhất mình ở bên nhau vào ngày Halloween. Thật ra nói nhớ rõ từng thứ một có vẻ hơi phô trương vì thành thật mà nói anh đã không còn nhớ những nơi chúng mình đã từng đến vào ngày hôm đó. Duy nhất chỉ có câu : “Hay là mình đóng giả làm người yêu” là điều anh mãi mãi chẳng dám quên. Anh đã sợ một ngày nào đó anh chẳng thể nhớ nổi những con số ý nghĩa đó, nên đã phải tải vội cái app trên mạng về để nhờ nó lưu giữ hộ. Cũng giống như việc anh đã từng rất rất sợ việc phải rời xa em vậy.

Anh đã mở lại Messager của chúng ta, thứ mà từ lâu rồi anh chẳng dám động vào, cũng chẳng dám kéo lên để đọc. Nếu bằng một cách thần kỳ nào đó mà em có thể lấy lại được những thứ đã từng thuộc về chỉ riêng hai chúng ta, hãy tìm kiếm dòng sau “31/10”. Anh chỉ muốn biết xem ngày 31/10 năm đó của chúng ta đã từng đẹp đến đâu, anh đã từng nói những gì và em của ngày đó dễ thương tới nhường nào thôi. Anh đã cười, anh cười chính bản thân anh. Anh cười vì sao ngày đó anh lại dám trả treo em từng câu một không biết nữa, giá như những ngày cuối cùng anh vẫn có thể làm vậy. Anh cười vì anh nhận ra rằng, không phải cứ yêu nhau là đủ, đúng như những lời sau cuối em nói với anh. Anh cười vì biết có lẽ khi ấy anh thật có sức hút, vậy nên em mới thích anh có phải không, cô bé ?

Nếu đủ lý trí hơn có lẽ những lời sau cùng của bọn mình đã là thứ ký ức đẹp mà mỗi khi nhìn lại cả hai đứa đều sẽ tủm tỉm cười, phải không em. Một lần nữa, bé con, em lại đúng nữa rồi, những thứ anh nói đêm đó, giờ nhìn lại anh thực sự đã hối hận rồi. Đến bản thân nhìn lại cũng không thể chấp nhận được vậy mà nỡ bắt em chịu đựng cả một đêm dài. Anh xin lỗi !!!

Trước đây tình yêu với anh đơn giản lắm. Chỉ nghĩ mình sẽ hết mình làm mọi thứ cho người mình yêu, để người mình yêu chẳng phải chịu bất kỳ một khổ sở nào. Nhưng một lần nữa anh lại không đúng rồi. Thì ra đó là điều ích kỷ vô cùng cực vì thực sự chưa một lúc nào anh làm em cảm thấy hạnh phúc.

Lúc viết những dòng này, anh đang khóc. Đừng trách anh yếu đuối, anh đã cố hết sức để mạnh mẽ trước mặt em rồi đó. Chỉ là có những thứ quá ngọt ngào, có những kỷ niệm quá đẹp đẽ, mất đi anh không đành lòng. Anh ước anh không gặp được em sớm như vậy. Anh ước em chẳng phải là mối tình đầu của anh – khi mà tình yêu trong anh còn quá đơn giản. Anh ước gì em sẽ là người cuối cùng mà anh muốn che chở và bảo vệ. Anh ước đã chẳng đánh mất bản thân để được yêu em. Và anh ước…chúng mình chưa từng gặp nhau.

Em – người anh thương liệu có bằng lòng tha thứ về tất cả những gì anh của quá khứ đã gây ra chứ ? Em – người anh thương liệu có khi nào vô thức trong đêm nhớ về anh, nhớ về những ngày tháng khi hai ta mới mới bắt đầu ? Bất giác anh nghĩ, nếu anh cũng đủ dũng cảm, đủ lý trí như em để ấn vào nút Xóa thì tốt biết mấy. Nếu em có thể đọc lại được từng dòng tin nhắn ngày ấy, anh biết chắc em cũng sẽ như anh, vẫn sẽ phải cười vì ngày đó mình đã từng vui vẻ biết bao nhiêu. Thật ra, có một câu mà ngày đó anh muốn sửa lại. Giả sử có thể sửa thành ” Tớ xin lỗi, cho tớ một chút thời gian nữa” thay vì “Tớ xin lỗi nhưng tớ không thể cho cậu một danh phận” thì có lẽ không phải chờ đến Halloween anh mới được hóa trang thành người yêu của em đâu, nhỉ ?

Nhiều lúc chỉ muốn chạy thật nhanh đi tìm em, để được ôm em vào lòng. Nhưng yên tâm, giờ anh lý trí hơn nhiều rồi. Nên đừng lo anh sẽ xông vào tận phòng bắt em đi. Cũng không cần lo anh sẽ ảnh hưởng đến những mối quan hệ mới của em cô gái nhé.

Cuối cùng anh nghĩ người sai chẳng phải em cũng không phải anh. Chỉ là chúng ta đi qua nhau khi cả hai còn quá nhiều thứ phải học hỏi. Thì ra ” Đúng người sai thời điểm” là cảm giác đó sao. Anh yếu đuối, nhưng chỉ yếu đuối trước mặt người anh thương. Vậy nên em à, cho anh một ngày được ủ rũ, em nhá.

HALLOWEEN này, mình đóng giả thành hai người thương được không em ? Anh thương em một chút, em thương anh một chút, chúng ta cùng gửi vào những cơn gió đầu đông. Bởi chỉ một chút thôi cũng khiến mùa đông của anh trở nên ấm áp lạ thường…ANH THƯƠNG EM !

Hãy cứ để anh gọi em là em bé, hãy cứ cho anh được ngắm nhìn em từng ngày, hãy cứ để anh yêu em…dù chỉ là ở phía sau.

Cô gái có đôi mắt buồn

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Lên đầu trang